Vậy Vô cảm là sự không có cảm xúc, hay nói đúng hơn là một trạng thái tinh thần, mà khi ở trong đó, con người không có một tý cảm xúc hay tình cảm mang tính nhân bản nào đối với những sự vật, sự việc diễn ra xung quanh họ, trước mắt họ, miễn là không đụng chạm trực tiếp đến lợi ích cá nhân của họ là được.
Từ sự vô cảm này được coi là một căn bệnh liên quan đến tâm hồn của con người, những con người này có trái tim lạnh giá, không xúc động, sống ích kỷ, lạnh lùng, cho sự an toàn của bản thân mình là trên hết. Ngoài ra họ còn thờ ơ, làm ngơ trước những điều xấu xa, hoặc nỗi bất hạnh, không may của những người sống xung quanh mình.
Hiện nay trong xã hội càng phát triển thì bệnh vô cảm này lại càng nhiều ảnh hưởng đến văn hóa, văn minh và truyền thống của dân tộc ta “ Lá lành đùm lá rách” hoặc “Thương người như thể thương thân”…v.v…Và càng đau lòng hơn là đối tượng này lại xuất hiện nhiều ở giới trẻ hiện nay, ở độ tuổi mới trưởng thành nhưng đã sống vô cảm rồi, vậy liệu khi trưởng thành thì việc người trẻ có những hành vi và lối sống còn kinh khủng hơn rất nhiều nếu không kịp thời chấn chỉnh. Tôi đã chứng kiến một số gia đinh có những người con vì mãi ham chơi, chỉ biết đòi hỏi cha mẹ thỏa mãn những thú vui của bản thân mà thờ ơ trước những nổi khó khăn vất vả của cha mẹ, mà nếu cha mẹ không đáp ứng được thì chúng sẵn sàng bỏ mặt cha mẹ với những nổi đau cùng cực. Ngoài ra còn có các bạn học sinh, sinh viên còn ngồi trên ghế nhà trường nhưng thờ ơ với cuộc sống của nhiều người khác, họ sống khép kín mặt cho những người khác xung quanh mình như thế nào..v.v.. Đấy là những hệ lụy của một xã hội cần phải thay đổi để có một đất nước thật sự hạnh phúc và tình người.
Chính vì vậy bệnh vô cảm cần được quan tâm và toàn xã hội phải có những giải pháp để giáo dục, điều chỉnh hành vi và suy nghĩ của một bộ phận người sinh sống trong xã hội và nhất là giới trẻ hiện nay. Bởi vô cảm nó sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển nhân cách, phát triển xã hội. Bệnh vô cảm nếu không được giáo dục, không được ngăn chặn sẽ là tác nhân làm “lệch chuẩn” hay “loạn chuẩn” đạo đức của con người.
Vậy, cần phải có những biện pháp giáo dục đúng đắn và hiệu quả từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, xử phạt nghiêm minh những trước hợp vô cảm trước những vấn đề va chạm trong xã hội mà họ chứng kiến. Cần thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm lẫn nhau, mở rộng lòng người với những người thân và xung quanh mình, hãy sống vui và buông tha những lỗi sai của một người nào đó trong cuộc sống để tạo cho họ những cơ hội hoàn thiện bản thân hơn./
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: