254 Nguyễn Văn Linh, Đà Nẵng,Việt Nam

Đối mặt với Covid-19 của ADPer người Philippines

14 Tháng Tư, 2020

Tình hình dịch Covid-19 đang diễn biến phức tạp, mỗi người đang có một cách thích nghi khác nhau. Còn với sinh viên ADP (chương trình Học và lấy bằng Đại học Mỹ tại Việt Nam) đang như thế nào, chúng ta hãy tìm kiểu rõ hơn với bạn Eliana Faith Sebastian, người Philippines, K25 -ADP đang theo học tại đây nhé!

 

(Vì đang dịch bệnh nên tụi mình chỉ phỏng vấn được qua online thôi nhé!)

 

Chào Eliana, hiện tại bạn đang ở đâu?

Hiện tại mình vẫn đang ở Đà Nẵng.

 

Bạn nắm tình hình dịch bệnh ở Việt Nam như thế nào rồi?

Nếu mình nhớ không nhầm, tính đến ngày 8/4/2020 có hơn 250 ca ở Việt Nam, nhưng có hơn 125 ca đã hồi phục.

 

Hiện tại đang ở Việt Nam (cụ thể là Đà Nẵng) thì bạn cảm thấy thế nào? Có cách phòng chống gì không?

Mình thật sự đã cảm thấy sợ. Vì có vẻ vi-rút có thể lây lan rất dễ dàng, như thể mọi thứ có thể xảy ra vào ngày mai vậy, chúng ta không bao giờ có thể biết được. Mình bảo vệ bản thân bằng cách không đi ra ngoài trừ khi cần thiết. Nhưng khi mình phải đi ra ngoài, mình đều mang khẩu trang. Mình cũng luôn mang theo bình rửa tay có cồn sát khuẩn để thường xuyên dùng. Ở nhà, mình cũng thường rửa tay với nước và xà phòng.

 

So với Việt Nam tình hình dịch bệnh ở Philippines như thế nào rồi?

Hiện tại ở Philippines có khoảng 2000 ca mắc. Ở nước mình, nhiều người đã hốt hoảng đi mua cồn/nước rửa tay/đồ vệ sinh và thực phẩm dự trữ. Siêu thị luôn luôn đông nghịt. Bây giờ đã có luật giữ khoảng cách xã hội nên đám đông cũng ít lại. Tuy nhiên, mọi người vẫn phải mất hàng giờ để xếp hàng mua nhu yếu phẩm từ siêu thị. Thêm nữa, mỗi gia đình chỉ một người được cho phép ra ngoài mua các mặt hàng thiết yếu, phải dùng thẻ được cấp thì mới có thể mua được.

 

Khó khăn của bạn là gì trong mùa dịch này khi đang sống tại Việt Nam?

Chúng mình không thể ra ngoài như lúc trước, mà giờ ra ngoài mình cũng hơi sợ nữa. Mình chỉ hy vọng có đủ nhu yếu phẩm để dùng cho đến khi giai đoạn tự cách ly này qua đi. Với mình, điều khó khăn nhất khi ở Việt Nam vào thời điểm này chính là phải xa gia đình. Mình không thể ngừng lo lắng cho họ, đặc biệt là giờ đây ca nhiễm ở Philippines đang ngày càng tăng. Và cũng rất khó khăn cho mình khi phải trở nên cẩn thận hơn trước nhiều, vì gia đình mình không ở cạnh bên để chăm sóc, mình phải tự làm và quyết định mọi thứ (chẳng hạn như cách quản lí chi tiêu hợp lí, làm sao để sử dụng tiết kiệm các nhu yếu phẩm để không bị thiếu hụt).

 

(Eliana bên sông Hàn - Đà Nẵng | Hình ảnh được chụp vào năm 2019, trước khi dịch bệnh bùng phát)

Bạn đã chuẩn bị những gì để vượt qua những khó khăn đó?

Mình và gia đình luôn luôn trao đổi hằng ngày qua internet, đây cũng là nguồn động viên cực kỳ lớn rồi với bản thân mình. Cả nhà mình cũng cầu nguyện cùng nhau để có thể giữ vững tinh thần khi đối mặt với thử thách khó khăn này trong cuộc sống. Mình cố gắng giữ bình tĩnh, lí trí, và khoẻ mạnh, vì mình tin rằng đây nên là thái độ mình cần có để vượt qua giai đoạn này. Vì các siêu thị ở Đà Nẵng vẫn còn mở nên việc nhu yếu phẩm của mình không lo lắm trong khoản này.

 

Hiện tại bạn đang theo học online để hạn chế lây lan của dịch bệnh tại ADP, bạn cảm nhận thế nào?

Cho đến hiện tại, những lớp học online trên Zoom của mình đều rất vui vì giảng viên (môn Marketing, môn học duy nhất của mình hiện tại) đang nỗ lực hết mình để giúp chúng mình hiểu bài. Chất lượng, âm thanh, và hình ảnh khá phụ thuộc vào kết nối Internet ở mỗi nơi khác nhau, nên đôi lúc mình cũng gặp trục trặc. Vì thỉnh thoảng khi mình kết nối với wifi (hiện tại mạng internet cũng đang có vấn đề trên toàn quốc), mình bị ngắt kết nối nên phải sử dụng 4G (điều này là một vấn đề vì mình phải mua thêm dữ liệu di động). Nhưng không sao, điều này không quá khó khăn với mình.

Nói về lớp học thì đúng là trên Zoom vẫn khác rất nhiều so với lớp học thực tế. Mình cảm thấy thoải mái và tự tin nói chuyện hơn khi mình ở trên trong phòng học thực. Một vài bạn cùng lớp rất năng nổ đóng góp ý kiến, nhưng một số khác mình nghĩ lại không nói gì cả (có lẽ các bạn ấy ngại hehe). Nhưng nói chung, đây là cách tốt để vẫn có thể tiếp tục học dẫu tình hình khó khăn thế này, và mình biết ơn vì điều đó.

 

Việc đầu tiên sau khi đại dịch đi qua bạn sẽ làm gì?

Mình muốn đi ra ngoài để cảm nhận sự thoải mái trong người sau một thời gian dài tự cách ly. Đây chắc là một ngày mình sẽ nhớ mãi. Mình cũng rất muốn gặp gia đình nữa, nên nếu được thì mình sẽ về nước thăm gia đình.

 

Bạn còn muốn chia sẻ gì thêm nữa về dịch bệnh không?

Mình hy vọng rằng mặc dù cả thế giới đang đối mặc với thử thách khó khăn này, chúng ta đừng bao giờ quên về lòng nhân đạo. Chúng ta không nên chỉ nghĩ cho bản thân, mà còn cho những người khác nữa. Mong là tình hình này sẽ không cắt đứt sự liên kết của con người với nhau. Thay vào đó, hãy cùng biến nó thành cơ hội để có tấm lòng rộng mở hơn, quan tâm cho những người khác.

 

Cảm ơn bạn đã dành thời gian cho cuộc phỏng vấn này.